📖 Một ngày để sống lại
Tối vài ngày trước, mình đi dự lễ nến bên đạo. Cha giảng một câu khiến mình nhớ vì thấy rất hay:
“Lễ nến không chỉ để tưởng nhớ lịch sử, mà để nhìn lại thực tại — để chờ đợi sự sống lại của Chúa, cũng là để bản thân mỗi người sống lại.”
Nghe vậy, tự nhiên mình thấy lòng chạm nhẹ vào điều gì đó rất riêng:
Nếu có điều gì chưa tốt, hãy sửa.
Việc gì đã từng sa đọa, hãy buông.
Và đặc biệt… hãy tha thứ, để lòng nhẹ hơn.
Mình nhớ lại quãng thời gian từng rất đau vì người cũ.
Nhưng chưa một lần nào mình mong họ phải chịu đau khổ.
Chưa từng cầu họ phải đau như mình từng đau.
Mình chỉ luôn âm thầm nói với Chúa:
“Xin hãy nhẹ nhàng bỏ qua cho họ, vì lần đầu họ cũng được sống như mình, cũng đầy khiếm khuyết như mình.”
Mình vẫn giữ thói quen nhỏ: chúc bình an bằng cái bắt tay, cái ôm cùng người thân đi lễ. Hôm nay là em mình.
Với những người thân không thể ở đó, mình vẫn luôn thầm cầu nguyện — xin Chúa luôn gửi bình an đến họ…
Trong lời cầu nguyện đó mình vẫn dành một góc nhỏ có họ.
Hôm nay mình thấy biết ơn nhiều điều:
- Môi trường làm việc ấm áp, nhân viên dễ thương, sếp dễ tính và… cùng đạo.
- Dù công ty có giảm doanh thu một nửa so với năm ngoái, nhưng mọi người vẫn cố gắng giữ nhau lại.
- Mình đọc tin tức về làn sóng mất việc do căng thẳng thương mại kinh tế Mỹ – Trung, rồi nhìn lại chính mình… vẫn có việc để làm, vẫn có nơi để đến, thấy may mắn không thể diễn tả.
Có những ngày như hôm nay, chỉ cần được sống, được làm, được tha thứ và cầu nguyện cho nhau —
…là đã đủ bình an.
Mong ngày mai cũng sẽ nhẹ nhàng như vậy.
Hẹn gặp ở trang tiếp theo nhé,
Sophie Cùng Bạn.